MÙA HÈ ĐÃ QUA MÀ CHÚNG TA CHƯA THỂ NÓI LỜI TẠM BIỆT

Rating: 5.0/5. From 3 votes.
Please wait...

Một câu chuyện về thanh xuân dùng lời văn nhẹ nhàng, nhưng gieo vào lòng người sự bồi hồi, trĩu nặng.

“Mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt” của tác giả Higuchi Naoya gợi cho tôi cảm giác thân thuộc như bao câu chuyện thanh xuân khác. Nhưng, khác ở chỗ, đó là cảm xúc nặng lòng, những do dự và tiếc nuối của tuổi trẻ.

Có lẽ, tác giả đã khai thác sâu vào những góc u uẩn của tuổi trẻ, sự lập lờ, do dự và cả những tị nạnh ngây thơ. Bốn con người trẻ tuổi đứng trước những sóng gió đầu đời, cách họ lựa chọn để đối mặt có lẽ đúng mà cũng có thể là sai. Tôi chẳng phán xét, vì đối với tôi, “tuổi trẻ” đã đủ là lý do để họ được bồng bột.

Mua - he - da - qua
Ảnh minh họa

Ngay cả sự lưỡng lự, mập mờ khi đứng trước tình yêu của họ, tôi cũng đều mỉm cười và hiểu được, vì tôi cũng đã từng thế mà! Nhưng tôi lại khóc vì số phận của người phụ nữ trưởng thành duy nhất được xuất hiện trong câu chuyện. Cô ấy như một sự tương phản với bốn người trẻ tuổi còn lại. Cô đã trải qua sự ngọt ngào cùng những tổn thương mà cuộc đời đem lại, cô luôn ý thức được những trách nhiệm sẽ phải chịu cho những quyết định của mình.

“Tương lai của trẻ con là người lớn. Nhưng còn tương lai của người lớn thì sao?”

Tác giả cũng đã trả lời cho câu hỏi của chính mình trong tác phẩm. Có lẽ con người luôn là sinh vật khó hiểu nhất vũ trụ, đứa trẻ trong câu chuyện đã luôn lo lắng mình sẽ không lớn được vì đã bỏ lỡ những “viên kẹo ma thuật để trở thành người lớn”, nhưng còn người lớn, họ lại hâm mộ những cảm xúc chân thành và nhiệt huyết của tuổi trẻ – điều mà họ đã đánh mất trong quá trình lớn lên.

Dù cho tuổi trẻ họ đã từng khăng khít ra sao, chẳng phải khi lớn lên mỗi người đều sẽ bận rộn với cuộc sống riêng của mình! Mỗi người trong họ sẽ có một vùng trời mới của riêng mình, nhưng có lẽ tất cả đều nhớ về bầu trời mùa hè trong xanh ngày ấy. Cô ấy bây giờ ra sao rồi? Có lẽ anh ấy đã có gia đình rồi nhỉ? Những câu hỏi như thế sẽ bất chợt bật ra trong đầu, nhưng rồi sẽ nhanh chóng bị lãng quên bởi những hạnh phúc thực tại của họ.

“Chừng nào kí ức về mùa hè ấy vẫn còn, thì chừng ấy, chúng tôi vẫn sẽ không hề cô độc.”

Câu chuyện mang màu xanh của ký ức, màu của thời thanh xuân đầy nuối tiếc và những nông nổi nhưng lại khiến họ hạnh phúc, mỉm cười. Đây quả là một gia vị nhẹ nhàng cho tâm hồn vào những ngày mưa xám xịt trời đất, khi mà tôi lại bắt đầu nhớ về những ngày nắng mang màu của quá khứ.

 

 

Từ Vân

Key liên quan:

  • mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt
  • chừng nào ký ức về mùa hè ấy vẫn
  • ký ức về cô ấy
  • mùa hè đã qua mà chúng ta
  • mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt phim
Rating: 5.0/5. From 3 votes.
Please wait...