VIẾT CHO MỘT TÂM HỒN LẠC

Rating: 5.0/5. From 1 vote.
Please wait...

Ngày tháng dài trôi, mây đen che kín cả bầu trời. Một ngày chênh vênh, không thể viết. Chỉ một ngày thôi, ngày duy nhất!

Gửi em! Những tháng ngày chẳng hề bình yên!

Tôi quyết định, bỏ lại em giữa nơi thành thị xô bồ. Tôi tìm về nơi an yên của thời thơ ấu; ngày tâm hồn đang lạc, lạc ở một chốn rất xa.

Tôi không rõ, mình lạc tự bao giờ? Chỉ nhận ra, khoảnh khắc hiện tại, khiến tôi không thể nào thở nổi. Tôi chẳng còn cách nào khác, ngoài trốn chạy.

Xin lỗi em! Vì tôi đã kém cỏi như vậy!

Nhưng, giữa những cơn mơ, tôi thầm mong gặp được em một lần, chạm vào em, để em tan ra rồi vỡ vụn. Không còn quấy rầy tôi nữa!

Giữa cơn say, tôi ngỡ đã nhìn thấy em vất vưởng bên đường; em cười, rồi vội vã chạy về phía tôi. Tan vào tôi.

Tôi đã ngỡ, trái tim mình đã bị em bóp nghẹt. Đau đớn biết nhường nào?

Những ngày tháng tiếp theo, em ở cùng tôi, chiếm giữ phần linh hồn mục rữa, chai hằn và lạnh lẽo nơi tôi. Em hoàn toàn độc đoán và xấu xa.

tam - hon - lacNhật ký – viết cho một tâm hồn lạc

Thật tệ, là tôi chẳng thể nhìn rõ được em lúc này; vì dường như, hai chúng ta đã hòa làm một.

Tôi sợ hãi siết bao!

Em mạnh mẽ, tôi yếu đuối.

Em kiểm soát, tôi phục tùng.

Em dẫn dụ, tôi mơ hồ theo lối.

Chúng ta đi, đi mãi, mà chẳng thể có điểm dừng. Em cười, còn tôi, tưởng chừng muốn gục ngã đến nơi.

Em nhấn chìm tôi xuống một nơi sâu thẳm, giam cầm và đọa đày. Tôi không phản kháng. Là tôi không thể phản kháng.

Tôi như kẻ mộng mơ, lạc trong một cảm giác vô hình do em tạo dựng. Em đã cố tình làm thế để kìm hãm tôi.

Tôi quên đi!

Chút niềm vui nho nhỏ.

Những ôm đồm cuộc sống.

Và cả những chuỗi ngày lang thang đi tìm cảm hứng.

Tôi say em!

Để được tự do tự tại với những yếu đuối cứ ngấm ngầm lớn lên trong lồng ngực.

Những nỗi sợ vô hình chẳng thể gọi thành tên. Tôi tìm đến em như một sự giải thoát khỏi những lưng chừng đó.

Tôi vội vàng quên mất, em chưa bao giờ là một điều tử tế.

Tôi khóc.

Em cười.

Tôi đờ đẫn.

Em lạnh nhạt.

Cứ thế, tôi nương tựa vào em từ lúc nào chẳng hay?

Tôi đã ước giá như…

Một sớm mai thức giấc, em đã rời khỏi cuộc sống của tôi.

Trả lại tôi…

Nắng hồng.

Bầu trời xanh.

Một trái tim tràn trề nhựa sống.

Như chưa từng trải qua những chuỗi ngày có em.

    Megane

=> Đọc thêm: Tách trà ngọt: https://nhom40.com/tach-tra-ngot/

 

 

Key liên quan:

  • tam hon lac noi
Rating: 5.0/5. From 1 vote.
Please wait...