“BAY VỀ PHÍA BẦU TRỜI” GÓC NHÌN TUYỆT ĐẸP VỀ TÌNH BẠN CỦA NHỮNG NGƯỜI TRẺ
|Nếu nói về cảm giác ban đầu, lúc mới tiếp cận với “Bay về phía bầu trời” của Nhóm 4.0, thì đó là khó đọc, khó nhớ – nhất là tên các nhân vật. Nhưng khi vượt qua được chút bối rối đầu tiên ấy, công tâm mà nói thì đây là một câu chuyện tuyệt đẹp về tình bạn giữa những chàng trai có cùng đam mê.
Văn phong trẻ trung, đơn giản khác hoàn toàn với khái niệm “non tay”. Rõ ràng, tác giả không phải một người thiếu kinh nghiệm trong nghề; vì tuy cấu trúc câu rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa nhiều điều thể hiện kiến thức, kinh nghiệm, độ nhạy trong quan sát và cả kỹ thuật văn chương rất khá. Như trên đã nói, tên các nhân vật được đặt bằng các ký tự – lại nhiều ký tự giống nhau – khiến người đọc khó hình dung, khó nhớ; nhưng bằng kỹ thuật tả tài tình, chỉ vài câu rất ngắn gọn, tác giả có thể lột tả được từng nhân vật với điểm nhấn hoàn toàn khác nhau. Và đây có thể xem là điểm cộng đầu tiên của tác phẩm này; vì câu chuyện được kể bằng ngôi thứ nhất – “tôi” – tạo ra cảm giác một nhân vật trong bảy nhân vật được nhắc đến luôn âm thầm quan sát – một cách kỹ lưỡng, bằng trái tim luôn yêu thương – những người bạn quanh mình.
Cách chia bố cục thời gian đan xen giữa thực – hư, mơ – thật khiến câu chuyện thật sự lôi cuốn, gây tò mò chứ không rối rắm, khó hiểu. Kỹ thuật này khiến người đọc khi đi đến cuối câu chuyện, vỡ ra rằng, đứng bên bờ sinh – tử, con người thường nghĩ đến những điều thiêng liêng, những yêu thương mà nhất định sẽ trở thành tiếc nuối nếu phải dừng lại; và ở đây là sự hy sinh mà những người bạn có thể dành cho nhau. Và có lẽ đây cũng là cách mà tác giả cài cắm, gửi gắm thông điệp của mình đến độc giả – hãy biết trân trọng những điều tốt đẹp khi còn được quyền sống; đừng đợi đến khi quá muộn rồi mới quay đầu nhìn lại và hối tiếc.
Một con người, khi đứng giữa một nhóm những người thân, chuyện dành tình cảm cho người này nhiều hơn và người kia ít hơn, âu cũng là điều bình thường, vì tình cảm là thứ khó lý giải nhất trên đời này. Trong “Bay về phía bầu trờn” của nhóm 4.0, chúng ta dễ dàng nhận ra, nhân vật “tôi” dành một thứ gì đó rất đặc biệt cho MK – thậm chí, nếu “phiêu” thêm chút nữa, có thể sẽ hiểu lầm đây là tình yêu đồng giới. Nhưng cũng từ điều đặc biệt này, trôi qua từng kỷ niệm với từng nhân vật khác trong nhóm, độc giả sẽ nhận ra, tình bạn giữa họ là một mối giao kết lạ lùng – sự giao kết rõ ràng đến mức, từng thứ nhỏ nhất của người kia cũng đủ để làm đặc trưng, làm thứ tạo ra thương yêu, cho dù đó có là yếu điểm, là điều kỳ quặc. Và cho dù người gặp nguy hiểm không phải là người “tôi” dành tình cảm nhiều nhất, thì nhân vật vẫn sẵn sàng đánh đổi cơ hội sống của mình để bạn được sống, chỉ vì, cậu ấy xứng đáng! Thật sự, đoạn “tôi” quyết định đẩy JS lên với lời nhắn nhủ rất đơn giản ấy là đoạn có thể lấy nước mắt của độc giả quá dễ dàng.
Hình tượng “cánh chim Thiên Đường” được cài cắm rất tài tình, vào những đoạn “tưởng không có gì”, để lột tả hai mặt cuộc đời – bình an hay trắc trở – và lựa chọn lối đi của con người mới là điều quyết định tất cả. Thế nên, đến cuối cùng, khi chọn cách đương đầu với sóng gió, cánh chim tưởng nhỏ bé ấy lại trở nên vững vàng đến bất ngờ, đem đến một tia hy vọng cho các nhân vật.
Nhưng nếu nói điểm đẹp nhất của câu chuyện, có lẽ là một tiểu tiết rất nhỏ – câu nói của nhân vật “út” được MK nhắc lại, về ánh sáng ở cuối con đường. Đây có thể xem là một hình tượng nhỏ của câu chuyện, để bật lên giá trị tình bạn – khi còn ở cạnh nhau và ủng hộ nhau, thì kể cả là đoạn đường hầm tối đen đi chăng nữa, họ rồi cũng sẽ tìm được đường đi đúng và nhìn thấy ánh sáng cùng nhau.
Thật sự, nếu chỉ đọc qua một lần, “Bay về phía bầu trời” của Nhóm 4.0 là một câu chuyện khá hay; nhưng nếu đọc kỹ hơn, cảm sâu hơn, chúng ta sẽ nhìn thấy được kỹ thuật khó nhất của thể loại dài vừa – nhiều tầng nghĩa – và nhìn thấy cả một câu chuyện tuyệt đẹp giữa những chàng trai trẻ có cùng đam mê.
Swallow
=> Đọc truyện dài vừa “Bay về phía bầu trời” tại đây